You Need
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Cuộc sống là vậy

Go down 
Tác giảThông điệp
.s.[A].d.
M
M
.s.[A].d.


Nữ Tổng số bài gửi : 400
Age : 31
Đến từ : Thiên đường vắng anh
Registration date : 27/02/2008

Cuộc sống là vậy Empty
Bài gửiTiêu đề: Cuộc sống là vậy   Cuộc sống là vậy Icon_minitime1Sun Mar 02, 2008 3:23 pm

3h

Mình ghét cái cách sống cứ phải dè chừng thái độ của người khác....Sống mà cứ phảỉ ép mình theo ~ suy nghĩ của ng` #...Sống mà ko đc làm theo ~ gì mình suy nghĩ mình cảm nhận , mình cho là thoải mái...Vậy thì sống thế quoái nào nhỉ ? Đầu óc lúc nào cũng cứ căng như sợi dây đàn....Cứ phải phập phồng lo sợ " ko biết mình làm như thế đã đúng chưa ? Ko biết mình làm như vậy họ có nói gì ko ? "...Cứ thế mãi thì mình tin cũng có một lúc cái dây đàn kia đứt phựt..Một âm thanh chói tai vang lên..Và thế là nguyên một cây đàn bị xếp xó....Cái gì cũng có mức giới hạn..Cả sự chịu đựng cũng có mức giới hạn của chính nó....
......Không ai có quyền xâm phạm vào đời sống của ng` #............
................." Đau đớn chi bằng mất tự do..".......
Câu thơ cũ cứ xéo lên những lát cắt trong tim , chẳng rỉ máu nhưng sao thấy nhói đau ? Viết thương của tâm hồn đến bao giời mới lành lặn ? ??
Sự thật hiển nhiên của dòng đời nghiệt ngã...Con ng` sống và luôn tự cho mình cái quyền lực tối cao của một vị thánh ....Nhưng bản chất thì súc vật...trống rỗng hết...mà nếu ko trống rỗng thì cũng hỗn độn , nhơ nhớp....

Cứ tin tưởng là thế..đặt trọn niềm tin là thế..hi vọng là thế..Rồi cuối cùng thì ngỡ ngàng trong đau khổ & tuyệt vọng khi chợt nhận ra...Mọi thứ chỉ là trò đùa của số phận...Vô thức tự làm mình đau...Vô thức nước mắt rơi...Hình như, hễ cứ cảm thấy đau , cho dù là nỗi đau về tâm hồn hay thể xác thì phải khóc....Nếu một ngày ng` ta Ko_thể_khóc lúc đó sẽ thế nào ? sẽ phải làm sao ? Khi đó ko thể khóc bởi vì đã khóc quá nhiều trong quá khứ nên ko còn nước mắt để khóc cho nỗi đau hiện tại nữa hay là bởi vì nỗi đau hiện tại nó quá lớn..đã làm tê liệt mọi cảm xúc...làm tê liệt tất cả..kể cả 1 hành động vô thức hễ đau là khóc ? Ko đủ n'c mắt để khóc or ko đủ sức lực để ép cho 2 hàng lệ chảy ?....Trơ trọi..bơ vơ.......

Sự nghiệt ngã của tận cùng số phận....Sự tàn nhẫn , ác độc lên đến maximum của lòng ng`...Chao ôi ! Đời....Vô tình vãi kứt...
Biết trách ai ? Chỉ trách ta tại sao lại sinh ra trong dòng đời nghiệt ngã.? Vội vã tin vào ~ điều chẳng tồn tại ở lòng ng`..........
Thượng đế ơi ! Con sinh nhầm thế kỉ
Thế kỉ này toàn gải dối mà thôi

3h30

Mệt mỏi...chán nản...Tê liệt hoàn toàn....
Nặng nề quá...u ám quá...Chỉ muốn khóc nhưng ko khóc đc ...Lý trí _ Bản năng tự nhiên của 1 con nhóc kiêu ngạo ko cho phép mình bật kóc...ko cho phép mình kóc nhưng lại cho phép mình gục ngã bất cứ lúc nào......Một kẻ cho dù có mạnh mẽ đến đâu cũng có điểm yếu của mình. Cái bản ngã (.) con ng` luôn trỗi dậy vào ~ lúc cần đến sự sáng suốt & mạnh mẽ nhất...Và thế là ta ngã gục 1 cách chóng vánh ko ngờ....

Đi lang thang...lang thang để tìm lại 1 chút bình yên cho cái tâm hồn đang dậy sóng...1 chút thôi cho nặng nề bị vùi dập đi giây lát..1 chút thôi cho mệt mỏi tan biến vào cõi chết vô biên...1 chút thôi cho ~ con sóng lòng ko điên cuồng gào thét..1 chút của thanh thản....để cho nụ cừơi nở trên môi em ko dè chừng , ko gượng ép.....
Mệt mỏi lê b'c trên con đ`g mòn...Chỉ 1 chút bình yên cũng phải trả giá = đôi chân rã rời & đau buốt...Tưởng chừng như ko thể cố gắng , ko thể chịu đựng thêm đc nữa...Ấy vậy mà vẫn thấy mình tiếp tục sống qua ngày , đoạn tháng........Vô nghĩa.........
Mọi thứ đều trở thành xa lạ...Ngay cả ~ con n`g đang sống chung trong một ngôi nhà , đang cùng hít thở một bầu ko khí với mình cũng trở nên xa lạ...Bạn bè cũng xa lạ nốt..Chỉ còn duy nhất...duy nhất 1 nụ cười , 1 ánh mắt , 1giọng nói , 1 bờ vai , 1 hơi ấm của bàn tay là quen thuộc , là gần gủi...là bến bình yên cho ~ con sóng lòng ngưng gào thét...Nhưng biết đâu 1 ngày cũng trở nên xa lạ thì sao ? N'c mắt vẫn rơi...Thì ra nỗi đau chưa phải là quá lớn để làm tê liệt mọi thứ..Thì ra sự chịu đựng vẫn chưa đạt đến giới hạn của nó........Mà điều ấy có nghĩa là vẫn tiếp tục chịu đựng....Đơn giản đến xót xa.............
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/saukon_93
 
Cuộc sống là vậy
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
You Need :: ๑۩۞۩๑ Say - Listen ๑۩۞۩๑ :: Giao Lưu - Tâm Sự - Chia sẻ-
Chuyển đến